Giữa nơi đô thị tưng bừng
Gặp hàng cơm nắm muối vừng... Ngẩn ngơ
Xa quê mải miết đâu ngờ
Gạo quê thơm thảo vẫn chờ người quê
Động lòng nhấm nháp ngâm nghê
Bỗng đâu quá khứ hiện về mênh mông:
Nắm cơm lũ trẻ mục đồng
Nắm cơm trọ học chia cùng hồn nhiên
Qua rồi cái tuổi thần tiên
Mới hay cơm nắm nhen lên lửa lòng
Làm ngơ ôm đống tro hồng
Cầu trời em cứ yêu chồng quên tôi
Nào ngờ lòng dạ chẳng nguôi
Tôi nhào cơm nắm bổ phơi để dành
Chôn vùi xong mối tình xanh
Yên lòng sự nghiệp công danh cho đời
Mấy phen lòng dạ bời bời
Trách mình lại trách ông trời bất công
Duyên trời dẫu có long đong
Tro tàn đốt lại có hồng được sao?
Muối vừng cơm nắm người rao
Cho tôi giây phút xông xao ngậm ngùi /
Thơ hay, câu từ thật tuyệt anh ạ
Trả lờiXóachúc anh SK và HP ạ
http://8monngonmoingay.com/wp-content/uploads/2015/03/cach-lam-muoi-vung-lac-ngon-tuyet-khi-an-cung-com-nam.jpg
Thơ hay, câu từ thật tuyệt anh ạ
Trả lờiXóachúc anh SK và HP ạ
http://8monngonmoingay.com/wp-content/uploads/2015/03/cach-lam-muoi-vung-lac-ngon-tuyet-khi-an-cung-com-nam.jpg