Thủa ấy trăng tròn lắm
Đột nhiên anh đi đâu
Thời gian không biết nói
tôi ngồi đong nỗi sầu
Hôm nay người trở lại
Nói rằng: Luôn yêu tôi
Từ cái ngày xưa ấy
Chẳng lúc nào vơi nguôi
Sợ nói ra ngày ấy
Nỡ chối từ tủi thân
Nên cố đành kìm nén
Còn được là bạn thân
Biết lời từ gan ruột
Chân tay như rụng rời
Ngực trào dâng tắc ngẹn
Cơn giận bùng réo sôi
Anh thật thà nhút nhát
Tôi chịu oan nỗi đau
Bây giờ trăng đã khuyết
Ta có còn trong nhau?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment
Hình ảnh : Copy link hình và dán trực tiếp vào comment mà không cần dùng thẻ
LƯU Ý :Định dạng đuôi ảnh hỗ trợ ['JPG','GIF','PNG','BMP']