chỗ này

.

. .

ĐINH VĂN Y CẢM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM CHIA SẺ.CHÚC TẤT CẢ CÁC BẠN LUÔN MẠNH KHỎE,BÌNH AN,VUI VẺ VÀ THÀNH CÔNG TRONG CUỘC SỐNG.

Thứ Sáu, 8 tháng 12, 2017

LÁ THƯ KHÔNG GỬI


Vẫn nổi nhớ cuộn tròn trong góc khuất
Hồn bơ vơ đêm lạc lõng dại khờ
Lắng tai nghe gió gào lời than thở
Giot tương đêm thánh thót rụng trên cành.
Tình hao gầy nên thư không dám gửi
Tình ta gửi đêm đêm trong nổi nhớ
Gói theo mây theo gió chảy bơ phờ
Ta vẫn si mê vẫn cuồng si đắm đuối.
Tìm đôi môi hoang trong đêm khao khát
Nghe thời gian gọi tiếng xót xa
Thư ta viết bao đêm rồi không gửi
Bởi đời ta như bụi lấp giữa sương rơi.
Em cánh thiên di tung trời vỗ cánh
Bỏ sau lưng quên cả tuổi xuân thì.

Thứ Hai, 16 tháng 10, 2017

Tung nhớ lên trời

Mấy phen tung nhớ lên trời
Chỉ đường cho chúng sang người mình yêu
Ô kìa em chẳng biết điều
Lại kêu quá tải đổ liều sang anh

Thứ Ba, 13 tháng 6, 2017

Mũi Nghinh Phong

                                                    Kỷ niệm Trại sáng tác Vũng Tàu  2016


Mũi Nghinh Phong mình hẹn nhau
Ô kìa! Bãi trước, bãi sau chùng chình
Đôi nào cũng lạ cũng xinh
Thì ra họ cũng giống mình cả thôi.                          

Mười sông chin núi vượt rồi
Tìm về với biển nổi trôi một chầu
Thì ta đã chọn Vũng Tầu
Nghinh  Phong hai đứa lần đầu khoả thân.

Nắng e thẹn, mây tần ngần
Gió xui biển nổi sóng thần đánh ghen
Thôi nào thây kệ đi em!
Rồi thì biển cũng phải quen thôi mà.

Ngày mai mình trở về nhà
Đong đầy nỗi nhớ trong ta Vũng Tầu.


Thứ Tư, 1 tháng 3, 2017

Không uống bùa mê



  
 Xòe tay hứng lấy tiếng chim
Bỗng đâu giây lát ngập chìm trong mây
Ngỡ ngàng vịn gió vin cây
Chợt nghe văng vẳng đâu đây tiếng cười

Mây qua nắng lại đến rồi
Ô kìa! Tam đảo tinh khôi lạ thường
Tiếng cười như vẫn còn vương
Làm tôi háo hức tìm đường tới nơi 

Su su xanh mát bên lưng trời
Ngập ngừng e lệ em mời tôi xem
Nâng cành hái quả cùng em
Để rồi nhận được câu khen ngọt ngào

Mải ngăn con sóng dâng trào
Con tim thẳng thốt thì thào tỷ tê
Biết mình không uống bùa mê
Mà sao chẳng muốn về quê nữa rồi.














Chủ Nhật, 12 tháng 2, 2017

Ước một lúc

Tôi không được làm người Kinh Bắc
Để cùng em ngồi tựa mạn thuyền
Níu vạt áo trèo lên quán dốc
Uống rượu đào nâng cánh tay tiên.

Ước một lúc làm liền anh liền chị
Lặng nhìn nhau lúng liếng mắt cười
Để được say miếng trầu cánh phượng
Nuốt vào lòng câu hát người ơi!

Ngỡ trời đất cũng tan thành câu hát
Thế gian này toàn người ngọc người ngoan
Nghe dã bạn chẳng nỡ rời Kinh Bắc
Biết làm gì níu giữ được thời gian?

Thứ Hai, 6 tháng 2, 2017

Hội làng

Mùa xuân trải chiếu khi nào
Hội làng Cao Thọ đậu vào tháng giêng
Lạ lùng nghe tiếng trống chiêng
Lòng mình sao cứ ngả nghiêng từng hồi

Ao làng nước ngỡ ngừng trôi
Mưa phùn rung rẩy chơi vơi nhập nhòa
Đường làng ai nhuộm ai pha
Lùng tùng khăn áo phô ra muôn màu

Dòng người từng chuỗi từng xâu
Ríu ra ríu rít kéo nhau về đình
Nhìn ai cũng lạ cũng xinh
Tự mình nhận lấy cho mình một vai

Bỗng dưng khăn xếp áo dài
Bỗng dưng mũ áo hia hài thành quan
Đóng làm quan võ quan văn
Làm ông trống lệnh làm anh tốt hồng

Tiếng hô vang dậy một vùng
Cờ sao võng lọng trùng phùng oai nghiêm
Sân đình chật cứng như nêm
Đình làng mà ngỡ ở trên sân Rồng

Chung vui góp sức dốc lòng
Ngày mai ta lại xuống đồng làm dân

Thứ Năm, 2 tháng 2, 2017

Mùa xuân hai ta

Tay cầm tay hai đứa đang say đắm
Có hay đâu xuân đến bao giờ
Nàng xấu hổ mặt bừng như chín
Chàng cười trừ mắt đắm như mơ

Xuân đến bao giờ sao chẳng thấy?
Hai đứa ngẩn ngơ nhìn đất nhìn trời
Trời thăm thẳm đồng xanh nắng ấm
Hoa ngát hương ong bướm dập dìu

Kìa xuân đến ta đón xuân em nhé
Cầm tay xuân ta hát vang trời
Ta chạy nhảy như thời son trẻ
Ta giang tay ôm cả đất trời

Ta mở của đón xuân vào đãi tiệc
Bánh chưng xanh mâm ngũ quả thơm lừng
Lời chúc xuân  pha vào chén rượu
Cặp môi xinh chạm chén rượu nồng

Ta đã say men tình men rượu
Đi tìm xuân đã vào mắt em rồi
Hai đứa nhìn nhau lòng tha thiết gọi
Ơi mùa xuân kỳ diệu vô ngần...

Thứ Ba, 31 tháng 1, 2017

Ô xuân!

Ngủ quên vừa mở cửa ra
Ùa vào tràn ngập đầy nhà ô xuân!
Tự dung líu díu bàn chân
Tự dung chộn rộn tần ngần vào ra
Ngoài vườn đào bưởi khoe hoa
Dùng dằng làn gió thướt tha chùng chình
Mây như là kẻ si tình
Giỡn đùa với gió thả mình lượn quanh
Đậu vào ngơ ngác chồi xanh
Mưa phùn phun bụi mỏng manh như là
Chia đều cho cỏ cho hoa
Cho em và cả cho ta chung màn
Lại thêm một chút nắng vàng
Vén mây rẽ gió khẽ khàng đậu vai
Tiếng chim lanh lảnh đan cài
Hứng tay kén chọn một vài tặng em
Nụ cười vừa mới nhen lên
Pha vào chén rượu cho êm cho nồng
Nâng li má đã ửng hồng
Chạm môi mắt đã chìm trong mắt rồi
Dưới chân đất bỗng sụt rời
Hòa vào nhịp thở tiêng cười du xuân.




Thứ Bảy, 28 tháng 1, 2017

Nếm xuân

Nắng ngỡ như còn xanh lắm
Mà gió đậm hương đấy thôi
Vừa chạm môi vào nếm thử
Mới hay: Xuân chín thật rồi!

Thứ Sáu, 20 tháng 1, 2017

Uống rượu giao thừa

Xuân chưa tới mà em thì xa lắm
Anh lang thang bấm đốt đợi chờ
Nhặt chút gió chút mưa chút nắng
Thả vào bình ngâm rượu làm thơ

Vẫn biết xuân không bao giờ sai hẹn.
Vẫn tin em đến kịp đón giao thừa
Anh thầm lo những nỗi lo bề bộn
Thế gian này bao quyến rũ đam mê

Lối em qua phồn hoa đô thị
Những lầu son tháp ngọc ngời ngời
Những địa chỉ vượt quá tầm tưởng tượng
Những vòng tay nhung lụa đón mời

Lối em qua nơi Thiên đường có thật
Những chàng trai các cô cậu con Trời
Những quan chức đại thần đầy uy lực
Cả Ngọc Hoàng cũng sành điệu ăn chơi,

Thơ chưa đọc mà rưng rưng xúc động
Rượu uống đâu mà ngấm men cay.
Trời sáng láng  mây bồng bềnh như mộng
Em hay xuân mà hương sắc dâng đầy.

Phút giao thừa em bất ngờ xuất hiện
Cả mùa xuân cũng ào ạt ùa vào
Anh hứng trọn ngọn sóng thần kỳ diệu
Cùng đọc thơ và mang rượu ra khao




Rượu uô

Thứ Ba, 17 tháng 1, 2017

Chào tuổi sáu mươi

Sáu mươi. Ô dã sáu mươi!
Giật mình sực tỉnh mỉm cười nhìn nhau.
Nào ai đã chịu già đâu
Nắn gân, gân cứng, xoa đầu đầu xanh.

Thì thào em, ríu rít anh
Nồi cơm đang rẻo bát canh ngọt ngào.
Đang tầm bóng cả cây cao.
 Ríu ran chim hót , xôn xao nụ chồi.

Sáu mươi gõ cửa thật rồi.
Chắp tay cung kính lên ngôi lão làng
Trời cho lên chúc đàng hoàng
Mà sao lòng dạ xốn xang ngập ngừng

Nửa em mở hội tưng bừng
Nửa anh thoang thoảng  dửng dưng cười trừ
Lẽ nào già thật rồi ư
Đang say trận mạc đang dư binh quyền

Say sưa lái tiếp con thuyền
Những bờ bến mới, những miền non tươi
Nạp vào dòng điện sáu mươi
Giương buồm cưỡi sóng dạo chơi khắp vùng

Thứ Tư, 11 tháng 1, 2017

Chợ xưa

Nhớ hồi tóc để trái đào
Lon ton theo mẹ lạc vào chợ đông
Ống giang lá bánh bưởi hồng
Tranh gà, mũ táo ông công bộn bề
Mía làm đón gánh gánh về
Cả nhà ra đón: Mẹ về mẹ ơi!

Bây giờ mẹ khuất xa rồi
Bâng khuâng đứng giữa dòng người chợ xưa
Dăng dăng hàng hóa dư thừa
Ngập tràn xe cộ đón đưa dập dìu
Mà sao lòng cứ bùi ngùi
Một mình tìm lại khoảng trời chợ xưa

Thứ Hai, 2 tháng 1, 2017

Hai đầu nỗi nhớ

Cùng một trường hai lớp cách sân
Hai đứa tự nhiên trở thành “hàng xóm”
Đốm lửa nào ai thầm nhen nhóm
Bén dần thầm cháy khôn nguôi
Cứ mỗi lần tan học lại thành đuôi
Mắt mới nhìn thôi mà chân vội bước
Đi qua rồi còn ngoảnh nhìn sau trước
Sợ ai họ biết chuyện mình
Cửa lớp hai bên cứ mở vô tình
Sân trường cồn cào nắng gió
Hai đứa chênh vênh ở hai đầu nỗi nhớ
Lơ lửng nếm mùi tương tư
Gói nỗi niềm vào những lá thư
Chồng lên mãi nào đâu dám gửi
Đành suốt đời giấu vào ngọn lửa
Chờ một người có thể mang trao

.

My Howrse Banner