chỗ này

.

. .

ĐINH VĂN Y CẢM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM CHIA SẺ.CHÚC TẤT CẢ CÁC BẠN LUÔN MẠNH KHỎE,BÌNH AN,VUI VẺ VÀ THÀNH CÔNG TRONG CUỘC SỐNG.

Thứ Năm, 27 tháng 11, 2014

LỬA GẦN RƠM


                     "TỘI TINH THÂN RƠM "
                       ( Bình bài thơ Lửa gần rơm trong tập thơ Lửa gần rơm
                     của tác giả Đinh văn Y )
     “ Lửa gần rơm” là tập thơ  thứ hai của tác giả Đinh Văn Y,  sau khi anh tốt nghiệp Trung tâm bồi dưỡng viết văn Nguyễn Du của Hội Nhà Văn Việt Nam. Lửa gần rơm “mới về cách cảm, mới về cách nhìn, mới về câu chữ khiến câu thơ lung linh huyền ảo hơn”(Lời của người giới thiệu tập thơ- Phạm Thuận Thành). Tên tập thơ cũng là tên một bài thơ mà có lẽ tác giả cho là bao quát hơn cả.
“Cậu đem lửa”- “Mình mang rơm”
Chăn trâu, tát vét, nướng tôm ăn cùng
Trải rơm làm ổ ngồi chung
Đến ngày mẹ nhắc “Con đừng mang rơm”

Tưởng là mẹ tính thiệt hơn
Tôi thì ngúng ngẩy, dỗi hờn, không nghe
Lớn rồi hai đứa một xe
Ba năm trường huyện bạn bè thường trêu

Khi anh cao hứng nhận liều
Tôi thầm ôm ấp những điều bông lơn
Giờ thì mẹ cấm ngặt hơn
Mẹ đe “Lửa để gần rơm có ngày”

Trách trời trở gió heo may
Anh vào đại học chia tay một chiều
Mắt anh lửa cháy rất nhiều
Bấy giờ tôi hiểu những điều mẹ khuyên

Nguyện làm cô Tấm thảo hiền
Dốc lòng chờ đợi tới miền Kinh đô
Rơm vàng, cất giữ, hong khô
Trộm nhìn mắt mẹ nỗi lo lớn dần

Anh về thăm lại mấy lần
Mắt xưa lửa đã nguội dần còn đâu
Tôi thầm nén chặt nỗi đau
Mẹ tôi đem chuyện đẩu đâu vô tình:

“Bây giờ bếp điện, ga bình
Con đừng chờ lửa tội tình thân rơm”

    Thành ngữ có câu Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, nửa đầu của câu thành ngữ trở thành tứ của bài thơ. Cái tứ độc đáo ấy gợi nhiều ý nghĩa. Lửa gần rơm có thể là một tai họa, lửa gần rơm có thể là một sự thăng hoa. Nhưng tác giả của bài thơ lại khai thác khía cạnh khác, lửa gần rơm là một sự lỡ làng “con đừng chờ lửa tội tình thân rơm”. Trên cái nền tự sự theo thời gian. Từ thuở Cậu đem lửa mình mang rơm. Đến lúc Lớn lên hai đứa một xe cho tới “ Anh vào đại học chia tay một chiều” và kết cục Tôi thầm nén chặt nỗi đau. Đi cùng với thời gian ấy là sự lớn dần của tình yêu. Tứ thơ được phát triển từ chỗ thi vị đến bi kịch. Hình ảnh lửa, rơm được biến hóa đa dạng xuyên suốt bài thơ làm nổi bật chủ đề. Lửa, rơm để nướng tôm, Rơm làm ổ ngồi chung là hoàn toàn mang nghĩa đen và chỉ là một nghĩa diễn tả cái hồn nhiên, ngây thơ của tuổi niên thiếu. Đến lời khuyên của mẹ con đừng mang rơm thì rơm đã mang hai nghĩa song vẫn là cái hồn nhiên của tuổi trẻ nên Tưởng rằng mẹ tính thiệt hơn. Đến mẹ đe Lửa để gần rơm có ngày - lửa rơm đã trở thành hình ảnh mang ý nghĩa ẩn dụ. Diễn tả cái thi vị, cái mộng mơ của tuổi học trò hai đứa một xe, cái tuổi cô cậu ngộ nhận dễ mắc “sai lầm”. Cái tuổi lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Đọc đến đây không ai nghĩ chuyện lửa rơm còn là chuyện của cô cậu thời chăn trâu, tát vét nữa. Đến khi lửa trong mắt chàng trai rực cháy ngày chia tay vào đại học và nguội dần sau mấy lần về thăm và Rơm vàng cất giữ hong khô thì  lửa rơm đã chuyển nghĩa không còn mang nghĩa gốc nữa. Lửa diễn tả tình yêu rực cháy khi chia tay và nguội dần sau mấy lần về thăm của người con trai. Rơm hong khô và tội tình thân rơm diễn tả sự hi vọng và thất vọng của người con gái. Bài thơ như một câu chuyện có ba nhân vật, người đọc trân trọng tình cảm hồn nhiên, trong trắng của tuổi thơ, tình cảm thủy chung, đức tính thảo hiền của cô gái và đặc biệt cảm thông sâu sắc với nỗi lòng người mẹ thương con. Mỗi lời khuyên của người mẹ đều đúng lúc, đúng thời điểm mang ý nghĩa giáo dục trong tình hình hiện nay không ít những cô gái chạy theo lối sống thời mở cửa sẵn sàng cho “rơm bùng cháy” khi chưa đủ điều kiện. Và cuối cùng trong lời khuyên ”Bây giờ bếp điện, ga bình, Con đừng chờ lửa tội tình thân rơm”  thật chí lí và có ý nghĩa nhân văn. Những lời nói của mẹ chẳng phải vô tình, chẳng phải đẩu đâu. Mẹ nói Bây giờ bếp điện ga bình là mẹ hiểu. Cuộc sống vật chất hiện đại đã làm người ta quên đi những vật chất truyền thống và người ta sẵn sàng bội bạc với quá khứ. Câu nói của mẹ còn mang ý nghĩa khái quát cho cả thời cuộc đã có sự đổi thay. Còn nhân vật thứ ba là chàng trai rõ chân tướng là kẻ bội bạc. Cảm thông với cô gái bao nhiêu, độc giả giận chàng bấy nhiêu. Lí do gì thì nơi phố phường đã khiến anh chàng quên đi mà có lẽ không phải quên, nói chính xác là đánh mất đi cái hồn nhiên, ngây thơ trong trắng, mất đi không chỉ tình yêu mà cả tình người. Hiện tượng này khá phổ biến trong giới trẻ hiện nay. Bài thơ cũng khiến ta liên tưởng bài thơ Mưa xuân của Nguyễn Bính cũng có chủ đề lỡ làng, cũng có ba nhân vật. Khi Hội chèo làng Đặng đi ngang ngõ thì mẹ bảo Thôn Đoài hát tối nay và khi hội chèo làng Đặng về qua ngõ mẹ bảo mùa xuân đã cạn ngày. Cái lỡ làng của cô gái trong Mưa xuân chỉ là do sự thất hẹn của chàng trai không chịu sự tác động của thời cuộc, còn cái lỡ làng của cô gái trong bài thơ này có yếu tố của thời cuộc, của cơ chế thị trường.
   Bài thơ viết theo thể lục bát, vần nhịp khá nhuần nhị, yếu tố tự sự kết hợp hài hòa với yếu tố trữ tình làm bật chủ đề lỡ duyên, đây cũng là thế mạnh của tác giả. Nếu ai đã từng đọc hai tập thơ của anh sẽ thấy rõ điều đó. Bài thơ bộc lộ cảm xúc chân thành, mang đến nhiều xúc cảm đan xen cho người đọc đồng thời cũng bộc lộ một chủ đề tư tưởng sâu sắc, góp một tiếng nói cho đề tài  tình yêu trong thơ.
                                                             Nguyễn Đức Ngọc 
    Nguyên hiệu trưởng trường trung học Gia Bình
    Huyện Gia Bình  -Bắc Ninh

Thứ Hai, 17 tháng 11, 2014

VÔ TÌNH

Vo tinh

VÔ TÌNH
.
Biết bao người xao xuyến bâng khuâng
ngẩn ngơ và khao khát
Em vẫn vô tình không biết
Những ánh mắt cầu xin cứ da diết mong chờ
Thời gian cũng vô tình trở thành kẻ ác
Bởi cứ chạy ào ào mà chẳng giúp được ai
Tôi cũng vô tình trở thành nhút nhát
Chẳng nói được chi chỉ nén tiếng thở dài
Định khuyên em chọn lấy một người
Lại sợ:
Chỉ vì lời khuyên của mình mà bao người 
thất tình dang dở
Nếu khuyên em làm ngơ tất cả
Ắt mọi người chịu kéo dài đau khổ liên miên
Tôi chẳng thể nào tìm được một lời khuyên
Nên cứ đành để em với nụ cười hồn nhiên 
chia đều cho tất cả
Rồi lặng lẽ đếm xem những kẻ điên rồ gục ngã
Những kẻ si tình hóa đá quanh em
Tôi vô tình mải đếm suốt ngày đêm
Đâu có biết em đã bắt đầu thay đổi
Khi bắt gặp em thẹn thùng bối rối
Là lúc ánh mắt em nhìn chạm phải mắt tôi.

Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2014

GỬI TRONG MẮT NHÌN

Đôi mắt ngày xưa
Bên này tôi nén trông sang
Ôm con em đứng ngổn ngang nỗi lòng
Thôi đành ! em có ưng không
Bao trong năm tháng gửi trong mắt nhìn

Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2014

NHỚ


Nhớ em chẳng biết để đâu.
Đành đem tích lũy làm giầu cho sang.
Nào ngờ nhớ chẳng giống vàng
Càng dầy nỗi nhớ lại càng khổ đau.

Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2014

HY VỌNG



Tuột rơi tận đáy kiếp nghèo
Vịn vào hy vọng mà trèo vượt lên
Gặp mình bạn học nhầm tên
Chỉ còn hy vọng ở bên xanh rờn.

Thứ Tư, 22 tháng 10, 2014

MỸ NHÂN KẾ


Từ khi anh có được em
An ninh thế giớ cũng xem là thường
Mới hay: Vua chúa quan trường
Mắc mỹ nhân kế là đương nhiên rồi

Thứ Tư, 15 tháng 10, 2014

MẸ !


Tảo tần dành dụm suốt đời
 Thân ong cái kiến kiếm mồi nuôi con
Bây giờ miếng ngọt miếng ngon
Com dâng lên mẹ chỉ còn khói hương

Thứ Ba, 7 tháng 10, 2014

Nhốt nhớ vào quên


Bấy lâu nhốt nhớ vào quên
Vỗ về ru ngủ đặt lên đáy lòng
Nào ngờ năm tháng rối bong
Xé quên cho nhớ sổ lồng sang nhau.

Thứ Năm, 25 tháng 9, 2014

Tìm em

Lẽ nào em lại yêu tôi
Giật mình chợt nghĩ tự cười mỉa mai
Quanh em nhiều lắm người tài
Họ giàu sang cũng đẹp trai kém gì

Thôi đành chẳng nghĩ làm chi
Tôi về đào đất chôn đi nỗi buồn

Vô tình cứ gặp em luôn
Liếc nhìn em vẫn cứ buồn mênh mông
Vì sao em chẳng lấy chồng
Dò xem nàng đã phải lòng ai đây
Em cười đôi má hây hây
Tình cờ chạm mắt nhau say lạ lùng

Nhưng tôi không dám tin mình
Đành đem gói vội cái nhìn vào thơ
Thế rồi tôi cứ vẩn vơ
Nào đâu có biết em chờ đợi tôi
Hỏi thăm em đã đi rồi
Trách mình sao chẳng ngỏ lời khổ chưa?

Thứ Năm, 18 tháng 9, 2014

Nỗi buồn

Nỗi buồn riêng của nhà thơ
Mà sao em lạu cứ vơ vào mình
Em buồn trông lại càng xinh
 Cho xin một nửa chúng mình buồn chung
Nếu cho anh được sánh cùng
Sẽ đem tất cả để lồng vào thơ
Thế gian có sự bất ngờ
Nỗi buồn làm được bài thơ không buồn

Chủ Nhật, 14 tháng 9, 2014

Giả vờ

Giả vờ mắt vẫn nhìn đi
Thế mà bên ấy làm chi biết rồi
Giả vờ nhìn thẳng đấy thôi
Con tim thì vẫn tơi bời đập ngang


Thứ Sáu, 5 tháng 9, 2014

mỗi lần






 Mỗi lần bất chợt liếc ngang
Gặp người đúng lúc nhìn sang bên này
Cả hai cùng vội vàng quay
Thế mà một lúc loay hoay lại nhìn

Chủ Nhật, 31 tháng 8, 2014

NỖI NHỚ



Nỗi nhớ căng đầy vỡ bờ đêm
Chắc là  tràn sang tận bên em
Cả hai vùng vẫy trong biển nhớ
Tỉnh dậy mới hay đã sũng mềm

Thứ Năm, 28 tháng 8, 2014

Giọt nghèo


Em mua vàng giả về đeo 
Long lanh lấp lánh giọt nghèo trên tai
Lẽ nào em lỡ đùa dai
Biến chồng thành kẻ bất tài cấp cao.

Tủi thân đôi lúc nghẹn ngào
Mặt tôi lúc ấy khác nào cơn giông
Đoán ra nàng đã động lòng.
Giấu vàng như thể nàng không cần gì

                                                              Chợt nhìn thấy vợ xấu đi
Tại lòng hối hận hay vì long lanh

Lựa lời mấy bận dỗ dành:
- Người đeo vàng giả đã thành số đông
Nàng như thấu hiểu lòng chồng:
- Soi gương em thấy cũng không hơn gì

Giờ thì chẳng biết làm chi
Tôi ngồi ao ước đến khi nào giầu /

Thứ Tư, 27 tháng 8, 2014

MỘT THUỞ HỌC TRÒ

Vẫn biết ngày mai xa nhau
Muốn dành những lời rất thật
Mà sao bâng khuâng, hồi hộp
Nào đâu đã nói được gì ?

Vẫn biết ngày mai chia ly
Thời gian chỉ còn giây phút
Gửi vào những dòng lưu bút
Những dòng tâm huyết cho nhau !

Ngày mai đi đâu, về đâu
Chân trời trải ra phía trước
Hãy đến tận cùng mơ ước
Thỏa thuê ý chí học trò !

Ngày mai ở mỗi phương trời
Chắc là nhớ nhau lắm đấy
Thời gia có dài đến mấy
Xin đừng quên thuở học trò !

Chủ Nhật, 24 tháng 8, 2014

Người Lạ ơi!


 Người lạ ơi mới lần đầu gặp mặt
 mà bâng khuâng trăn trở suốt đêm dài 
gió chia xẻ thì thào qua khe cửa 
 đêm chùng chình như một kẻ đùa dai 
 người lạ ơi biết nói gì được nhỉ 
 làm gì đây để bày tỏ lòng mình 
 trăm câu hỏi trăm lời nói thử 
 đành thở dài nằm đợi bình minh
 người lạ ơi mai ngày tìm gặp lại 
 sẽ mở toang cánh cửa trái tim mình 
 chẳng dại nữa mà tìm chờ cơ hội 
thêm một phen lại đau khổ thất tình 
người lạ ơi Em không hề hay biết 
 có một người đang xé rách màn đêm 
 có một người bỗng trở thành người khác 
 kể từ khi người ấy gặp Em !

Thứ Hai, 18 tháng 8, 2014

VỪNG ƠI

Người ấy xa rồi ... nỗi nhớ
Thì thầm len lỏi từ lâu
Vẫn biết chỉ là bạn tốt.
Thề nguyền hẹn ước nào đâu

Người ấy chắc là buồn lắm
Không thèm tin nhắn một câu
Thì thôi. Chẳng thèm mong ngóng
Mà mình cấm nổi mình đâu???

Người ấy thật hiền...Thương lắm....
Bao phen ấp úng ..ngượng ngùng...
Đâu biết mình là phận gái.
Ưng mà vẫn nói là không.

Người ấy có nghe mình nhắn
Ngày mai nếu có đến nhà
Cửa khép mà then không đóng
Vừng ơi!...Là cửa mở ra !

Thứ Ba, 12 tháng 8, 2014

MIỀN NHỚ: HOÀI VỌNG..

MIỀN NHỚ: HOÀI VỌNG..: Người về chiều xanh nắng Lá vàng nhè nhẹ bay Ta hồn nhiên áo trắng Tóc học trò gió lay.. Người về từ sương gió Áo bạc .



Phải là nguyên mẫu mới có được bài thơ hay đến thế. Chúc mừng em cây bút trẻ đầy triển vọng!

Biển nóng


Chỉ cần kín một đôi nơi
Mượn cớ tắm biển hai tôi để trần
Nước trong, da mịn đứng gần
Hình như nước biển đang dần ... nóng lên ?

Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014

ẢNH ĐỘNG ĐẸP

Xem trước

                                          Chờ em tôi múc thời gian
                                     Lỡ tay đánh đổ ngày tràn lẫn đêm

.

My Howrse Banner