Giá mà em - Giá mà tôi!
Chưa hề quen biết thì thôi. Đã đành!
Không mong không hẹn mà thành
không ai ngăn cấm mà đành chia xa
Mỗi mùa thu cứ dần qua
Thời gian thầm nhắc: - Hai ta vô tình
Cả hai không bảo nổi mình
Người e - Kẻ ngại chùng chình đợi nhau.
Biết rằng chẳng có kiếp sau
Biết rôi! - Nỗi nhớ nát nhàu con tim.
Thế mà vẫn cứ lặng im.
.
Thứ Ba, 26 tháng 4, 2016
Chủ Nhật, 17 tháng 4, 2016
Tháng 3 ( âm lịch)
Đang đằm mình trong quánh đặc trời đông
Mưa rắc lộc bao ngày xuân chải chuốt
nghe đất thở tiếng ồn ào gâm gấp
Lũ côn trùng rung khắp màn đêm
Bỗng tan rời bung vỡ chói pha lê
Tháng 3
Không gian ngập nắng...
Nghe sấm động rập rình mưa rội xuống
Lúa đang thì con gái mâng mâng
Gió đu cành bỡ ngỡ những mầm xanh
Chùm quả đậu dạt dào hương sắc lạ
Ôi mặt đất lòng trời xanh rộng quá
Cánh chim bời đồng nội xôn xao
Lại trở về với điệp khúc tháng 3
Gạo cháy đỏ những chân trời mơ ước
Mây trắng ơi cho lòng náo nức
Để một đời luyến tiếc mãi tháng 3 /
Mưa rắc lộc bao ngày xuân chải chuốt
nghe đất thở tiếng ồn ào gâm gấp
Lũ côn trùng rung khắp màn đêm
Bỗng tan rời bung vỡ chói pha lê
Tháng 3
Không gian ngập nắng...
Nghe sấm động rập rình mưa rội xuống
Lúa đang thì con gái mâng mâng
Gió đu cành bỡ ngỡ những mầm xanh
Chùm quả đậu dạt dào hương sắc lạ
Ôi mặt đất lòng trời xanh rộng quá
Cánh chim bời đồng nội xôn xao
Lại trở về với điệp khúc tháng 3
Gạo cháy đỏ những chân trời mơ ước
Mây trắng ơi cho lòng náo nức
Để một đời luyến tiếc mãi tháng 3 /
Thứ Bảy, 9 tháng 4, 2016
Nàng Tô Thị
Một mình trên đỉnh núi cao
Ôm con đăm đắm nhìn vào xa xăm
Đợi chờ đã mấy ngàn năm
Người đâu khuất bóng biệt tăm không về?
Người đi còn nhớ lời thề
Hay là vướng "nghĩa" phu thê xứ người.
Tình yêu hạnh phúc đã rồi
Sao nàng không nghĩ cuộc đời đứa con
Lo tình mẫu tử cho tròn
Lẽ nào cứ mãi ôm con chẳng rời.
Cả hai hóa đá mất rồi
tên Nàng đã hóa thành lời hát ru
Chỉ còn trái núi Vọng Phu
Bốn mùa vọng tiếng vi vu gió ngàn.
Ôm con đăm đắm nhìn vào xa xăm
Đợi chờ đã mấy ngàn năm
Người đâu khuất bóng biệt tăm không về?
Người đi còn nhớ lời thề
Hay là vướng "nghĩa" phu thê xứ người.
Tình yêu hạnh phúc đã rồi
Sao nàng không nghĩ cuộc đời đứa con
Lo tình mẫu tử cho tròn
Lẽ nào cứ mãi ôm con chẳng rời.
Cả hai hóa đá mất rồi
tên Nàng đã hóa thành lời hát ru
Chỉ còn trái núi Vọng Phu
Bốn mùa vọng tiếng vi vu gió ngàn.
Thứ Sáu, 1 tháng 4, 2016
Đà Nẵng có em
Quen được em tôi khát về Đà Nẵng
Thăm Hội An mượn cớ rẽ vào
Em vồn vã đưa tôi sang phố
Cổ
Làm hướng dẫn viên du lịch cấp cao
Phố Cổ mênh mông miền cổ tích
Kéo tôi nghiêng ngả bên này
Phía bên em nồng nàn thân mật
Làm tôi hồi hộp ngất ngây
Bao Phương án tự nhiên bị lỡ
Chiến thuật nào cũng phải lưu ban
Em hồn nhiên tận tình hướng dẫn
Đâu biết mình đang giết thời gian
Phút chia tay mới giật mình tỉnh giấc
Em vội về dám trò nhỏ đang mong
Tự trách mình sao còn mượn cớ
Đành trở về hai mảnh tay không
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)