Một mình trên đỉnh núi cao
Ôm con đăm đắm nhìn vào xa xăm
Đợi chờ đã mấy ngàn năm
Người đâu khuất bóng biệt tăm không về?
Người đi còn nhớ lời thề
Hay là vướng "nghĩa" phu thê xứ người.
Tình yêu hạnh phúc đã rồi
Sao nàng không nghĩ cuộc đời đứa con
Lo tình mẫu tử cho tròn
Lẽ nào cứ mãi ôm con chẳng rời.
Cả hai hóa đá mất rồi
tên Nàng đã hóa thành lời hát ru
Chỉ còn trái núi Vọng Phu
Bốn mùa vọng tiếng vi vu gió ngàn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment
Hình ảnh : Copy link hình và dán trực tiếp vào comment mà không cần dùng thẻ
LƯU Ý :Định dạng đuôi ảnh hỗ trợ ['JPG','GIF','PNG','BMP']