Ngủ quên vừa mở cửa ra
Ùa vào tràn ngập đầy nhà ô xuân!
Tự dung líu díu bàn chân
Tự dung chộn rộn tần ngần vào ra
Ngoài vườn đào bưởi khoe hoa
Dùng dằng làn gió thướt tha chùng chình
Mây như là kẻ si tình
Giỡn đùa với gió thả mình lượn quanh
Đậu vào ngơ ngác chồi xanh
Mưa phùn phun bụi mỏng manh như là
Chia đều cho cỏ cho hoa
Cho em và cả cho ta chung màn
Lại thêm một chút nắng vàng
Vén mây rẽ gió khẽ khàng đậu vai
Tiếng chim lanh lảnh đan cài
Hứng tay kén chọn một vài tặng em
Nụ cười vừa mới nhen lên
Pha vào chén rượu cho êm cho nồng
Nâng li má đã ửng hồng
Chạm môi mắt đã chìm trong mắt rồi
Dưới chân đất bỗng sụt rời
Hòa vào nhịp thở tiêng cười du xuân.
.
Thứ Ba, 31 tháng 1, 2017
Thứ Bảy, 28 tháng 1, 2017
Nếm xuân
Nắng ngỡ như còn xanh lắm
Mà gió đậm hương đấy thôi
Vừa chạm môi vào nếm thử
Mới hay: Xuân chín thật rồi!
Mà gió đậm hương đấy thôi
Vừa chạm môi vào nếm thử
Mới hay: Xuân chín thật rồi!
Thứ Sáu, 20 tháng 1, 2017
Uống rượu giao thừa
Xuân chưa tới mà em thì xa lắm
Anh lang thang bấm đốt đợi chờ
Nhặt chút gió chút mưa chút nắng
Thả vào bình ngâm rượu làm thơ
Vẫn biết xuân không bao giờ sai hẹn.
Vẫn tin em đến kịp đón giao thừa
Anh thầm lo những nỗi lo bề bộn
Thế gian này bao quyến rũ đam mê
Lối em qua phồn hoa đô thị
Những lầu son tháp ngọc ngời ngời
Những địa chỉ vượt quá tầm tưởng tượng
Những vòng tay nhung lụa đón mời
Lối em qua nơi Thiên đường có thật
Những chàng trai các cô cậu con Trời
Những quan chức đại thần đầy uy lực
Cả Ngọc Hoàng cũng sành điệu ăn chơi,
Thơ chưa đọc mà rưng rưng xúc động
Rượu uống đâu mà ngấm men cay.
Trời sáng láng mây bồng bềnh như mộng
Em hay xuân mà hương sắc dâng đầy.
Phút giao thừa em bất ngờ xuất hiện
Cả mùa xuân cũng ào ạt ùa vào
Anh hứng trọn ngọn sóng thần kỳ diệu
Cùng đọc thơ và mang rượu ra khao
Rượu uô
Anh lang thang bấm đốt đợi chờ
Nhặt chút gió chút mưa chút nắng
Thả vào bình ngâm rượu làm thơ
Vẫn biết xuân không bao giờ sai hẹn.
Vẫn tin em đến kịp đón giao thừa
Anh thầm lo những nỗi lo bề bộn
Thế gian này bao quyến rũ đam mê
Lối em qua phồn hoa đô thị
Những lầu son tháp ngọc ngời ngời
Những địa chỉ vượt quá tầm tưởng tượng
Những vòng tay nhung lụa đón mời
Lối em qua nơi Thiên đường có thật
Những chàng trai các cô cậu con Trời
Những quan chức đại thần đầy uy lực
Cả Ngọc Hoàng cũng sành điệu ăn chơi,
Thơ chưa đọc mà rưng rưng xúc động
Rượu uống đâu mà ngấm men cay.
Trời sáng láng mây bồng bềnh như mộng
Em hay xuân mà hương sắc dâng đầy.
Phút giao thừa em bất ngờ xuất hiện
Cả mùa xuân cũng ào ạt ùa vào
Anh hứng trọn ngọn sóng thần kỳ diệu
Cùng đọc thơ và mang rượu ra khao
Rượu uô
Thứ Ba, 17 tháng 1, 2017
Chào tuổi sáu mươi
Sáu mươi. Ô dã sáu mươi!
Giật mình sực tỉnh mỉm cười nhìn nhau.
Nào ai đã chịu già đâu
Nắn gân, gân cứng, xoa đầu đầu xanh.
Thì thào em, ríu rít anh
Nồi cơm đang rẻo bát canh ngọt ngào.
Đang tầm bóng cả cây cao.
Ríu ran chim hót , xôn xao nụ chồi.
Sáu mươi gõ cửa thật rồi.
Chắp tay cung kính lên ngôi lão làng
Trời cho lên chúc đàng hoàng
Mà sao lòng dạ xốn xang ngập ngừng
Nửa em mở hội tưng bừng
Nửa anh thoang thoảng dửng dưng cười trừ
Lẽ nào già thật rồi ư
Đang say trận mạc đang dư binh quyền
Say sưa lái tiếp con thuyền
Những bờ bến mới, những miền non tươi
Nạp vào dòng điện sáu mươi
Giương buồm cưỡi sóng dạo chơi khắp vùng
Giật mình sực tỉnh mỉm cười nhìn nhau.
Nào ai đã chịu già đâu
Nắn gân, gân cứng, xoa đầu đầu xanh.
Thì thào em, ríu rít anh
Nồi cơm đang rẻo bát canh ngọt ngào.
Đang tầm bóng cả cây cao.
Ríu ran chim hót , xôn xao nụ chồi.
Sáu mươi gõ cửa thật rồi.
Chắp tay cung kính lên ngôi lão làng
Trời cho lên chúc đàng hoàng
Mà sao lòng dạ xốn xang ngập ngừng
Nửa em mở hội tưng bừng
Nửa anh thoang thoảng dửng dưng cười trừ
Lẽ nào già thật rồi ư
Đang say trận mạc đang dư binh quyền
Say sưa lái tiếp con thuyền
Những bờ bến mới, những miền non tươi
Nạp vào dòng điện sáu mươi
Giương buồm cưỡi sóng dạo chơi khắp vùng
Thứ Tư, 11 tháng 1, 2017
Chợ xưa
Nhớ hồi tóc để trái đào
Lon ton theo mẹ lạc vào chợ đông
Ống giang lá bánh bưởi hồng
Tranh gà, mũ táo ông công bộn bề
Mía làm đón gánh gánh về
Cả nhà ra đón: Mẹ về mẹ ơi!
Bây giờ mẹ khuất xa rồi
Bâng khuâng đứng giữa dòng người chợ xưa
Dăng dăng hàng hóa dư thừa
Ngập tràn xe cộ đón đưa dập dìu
Mà sao lòng cứ bùi ngùi
Một mình tìm lại khoảng trời chợ xưa
Lon ton theo mẹ lạc vào chợ đông
Ống giang lá bánh bưởi hồng
Tranh gà, mũ táo ông công bộn bề
Mía làm đón gánh gánh về
Cả nhà ra đón: Mẹ về mẹ ơi!
Bây giờ mẹ khuất xa rồi
Bâng khuâng đứng giữa dòng người chợ xưa
Dăng dăng hàng hóa dư thừa
Ngập tràn xe cộ đón đưa dập dìu
Mà sao lòng cứ bùi ngùi
Một mình tìm lại khoảng trời chợ xưa
Thứ Hai, 2 tháng 1, 2017
Hai đầu nỗi nhớ
Cùng một trường hai lớp cách sân
Hai đứa tự nhiên trở thành “hàng xóm”
Đốm lửa nào ai thầm nhen nhóm
Bén dần thầm cháy khôn nguôi
Bén dần thầm cháy khôn nguôi
Cứ mỗi lần tan học lại thành đuôi
Mắt mới nhìn thôi mà chân vội bước
Đi qua rồi còn ngoảnh nhìn sau trước
Sợ ai họ biết chuyện mình
Mắt mới nhìn thôi mà chân vội bước
Đi qua rồi còn ngoảnh nhìn sau trước
Sợ ai họ biết chuyện mình
Cửa lớp hai bên cứ mở vô tình
Sân trường cồn cào nắng gió
Hai đứa chênh vênh ở hai đầu nỗi nhớ
Lơ lửng nếm mùi tương tư
Sân trường cồn cào nắng gió
Hai đứa chênh vênh ở hai đầu nỗi nhớ
Lơ lửng nếm mùi tương tư
Gói nỗi niềm vào những lá thư
Chồng lên mãi nào đâu dám gửi
Đành suốt đời giấu vào ngọn lửa
Chờ một người có thể mang trao
Chồng lên mãi nào đâu dám gửi
Đành suốt đời giấu vào ngọn lửa
Chờ một người có thể mang trao
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)