Thu lượm dần khâu vá mãi thành câu
Nâng lưu giữ chờ ngày gặp mặt
Phút trao lời lúng túng có thành đâu.
Sắp xếp lại đành nhờ qua điện thoại
Đã kỳ công đan chữ chuốt lời
Nghe tiếng thở tiếng cười. Em nín đợi
Tôi ngập ngừng câu chữ lại tuột rơi
Biết đang đứng bên bờ ảo vọng
Mà lòng sao không lặng sóng bao giờ
Nghiêng đổ mãi mà không hề vơi cạn
Đành múc dần tưới đậm vào thơ./
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment
Hình ảnh : Copy link hình và dán trực tiếp vào comment mà không cần dùng thẻ
LƯU Ý :Định dạng đuôi ảnh hỗ trợ ['JPG','GIF','PNG','BMP']