Đang mưa chợt nắng lại mưa
Em vừa ẩn náu tôi vừa tới nơi
Lặng thinh em mải nhìn trời.
Tôi vờ lơ đãng như người dửng dưng
Hồn nhiên mưa gió bập bùng
trào dâng con sóng ngập ngừng trong tôi
Bỗng đâu mưa tạnh mất rồi
Em đi để lại đất trời trống không
Nào ngờ lòng nổi bão giông
Tìm em mê mải mà không thấy người
Ngờ đâu ngần ấy năm rồi
Tôi luôn phấp phỏng khi trời mưa ngâu