Tôi không được làm người Kinh Bắc
Để cùng em ngồi tựa mạn thuyền
Níu vạt áo trèo lên Quán dốc
Uống rượu đào nâng cánh tay tiên
Ước một lúc làm liền anh liền chị
Lặng nhìn nhau lúng liếng mắt cuòi
Để được say miếng trầu cánh phượng
Nuốt vào lòng câu hát người ơi
Ngỡ trời đất cũng tan thành câu hát
Thế gian này toàn người ngọc người ngoan
Nghe giã bạn chẳng nỡ rời Kinh Bắc
Biết làm gì níu giữ được thời gian???
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment
Hình ảnh : Copy link hình và dán trực tiếp vào comment mà không cần dùng thẻ
LƯU Ý :Định dạng đuôi ảnh hỗ trợ ['JPG','GIF','PNG','BMP']