Em mua vàng giả về đeo
Long lanh lấp lánh gịọt nghèo trên tai
Lẽ nào nàng cứ đùa giai
Biến chồng thành kẻ bất tài cấp cao
Tủi thân đôi lúc nghẹn ngào
Mặt tôi lúc ấy khác nào cơn giông
Đoán ra nàng đã động lòng
Giấu vàng như thể là không cần gì
Chợt nhìn thấy vợ xấu đi
Tại lòng hối hận hay vì long lanh
Lựa lời mấy bận giỗ dành:
- Người đeo vàng giả đã thành số đông
Nàng như hiểu thấu lòng chồng:
-Soi gương em thấy cũng không hơn gì
Giờ thì chẳng biết làm chi
Tôi ngồi ao ước đến khi nào giầu.
Long lanh lấp lánh gịọt nghèo trên tai
Lẽ nào nàng cứ đùa giai
Biến chồng thành kẻ bất tài cấp cao
Tủi thân đôi lúc nghẹn ngào
Mặt tôi lúc ấy khác nào cơn giông
Đoán ra nàng đã động lòng
Giấu vàng như thể là không cần gì
Chợt nhìn thấy vợ xấu đi
Tại lòng hối hận hay vì long lanh
Lựa lời mấy bận giỗ dành:
- Người đeo vàng giả đã thành số đông
Nàng như hiểu thấu lòng chồng:
-Soi gương em thấy cũng không hơn gì
Giờ thì chẳng biết làm chi
Tôi ngồi ao ước đến khi nào giầu.
đọc nghe thương ghê cái tình nghèo nè. Mà anh ơi, giờ người ta k thích đeo vàng thật đâu, sợ bị cướp hỏi thăm đấy. Hì hì
Trả lờiXóaBài thơ duyên và dễ thương lắm anh ui !
thơ hay, chân tình anh ạ
Trả lờiXóa