chỗ này

.

. .

ĐINH VĂN Y CẢM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM CHIA SẺ.CHÚC TẤT CẢ CÁC BẠN LUÔN MẠNH KHỎE,BÌNH AN,VUI VẺ VÀ THÀNH CÔNG TRONG CUỘC SỐNG.

Thứ Bảy, 27 tháng 6, 2015

Cơm nắm muối vừng

Giữa nơi đô thị tưng bừng
Gặp hàng cơm nắm muối vừng... Ngẩn ngơ
Xa quê mải miết đâu ngờ
Gạo quê thơm thảo vẫn chờ người quê
Động lòng nhấm nháp ngâm nghê
Bỗng đâu quá khứ hiện về mênh mông:

Nắm cơm lũ trẻ mục đồng
Nắm cơm trọ học chia cùng hồn nhiên
Qua rồi cái tuổi thần tiên
Mới hay cơm nắm nhen lên lửa lòng

Làm ngơ ôm đống tro hồng
Cầu trời em cứ yêu chồng quên tôi
Nào ngờ lòng dạ chẳng nguôi
Tôi nhào cơm nắm bổ phơi để dành

Chôn vùi xong mối tình xanh
Yên lòng sự nghiệp công danh cho đời
Mấy phen lòng dạ bời bời
Trách mình lại trách ông trời bất công

Duyên trời dẫu có long đong
Tro tàn đốt lại có hồng được sao?
Muối vừng cơm nắm người rao
Cho tôi giây phút xông xao ngậm ngùi /






Thứ Năm, 18 tháng 6, 2015

Khoảng trời riêng

Kể từ khi gặp em
Tôi yêu vầng trăng khuyết
Mảnh trăng gầy non nớt
Giữa màn đêm đơn côi

Kể  từ ấy trong tôi
Có một miền ao ước
Một nỗi niềm tha thiết
Giăng ngang qua cuộc đời

Dẫu chưa nói nên lời
Đã ươm nhiều dự định
Đã cầu mong số phận
Đã dạt dò chơi vơi

Muốn co ngắn khoảng trời
Lấp đầy phần hao khuyết
Muốn dâng cả cuộc đời
Cho một niềm khao khát

Cho dù em chưa biết
Lời nguyên cầu thiêng liêng
Khoảng trời trăng đang thắp
Tôi ước làm của riêng

Làng nghệ sĩ

Tác phẩm đăng chưa ráo mực
Hẹn ngày ùa về chung vui
Lều sen làm nơi hội ngộ
Chỉ riêng bọn mình, thế thôi

Quờ tay với can rượu trắng
Xúc ào tạm mẻ lạc giang
Lá sen làm chén tốt chán
Thiếu lạc với thêm bát sen

Có trai có gái có khác
Gian lều bồng bềnh như chao
Bốc tay khỏi cần đũa bát
Mọi người mang thơ ra khao

Lều sen thành ngọn đèn sáng
Lung linh giữa trời trăng sao
Hồn thơ đọng vào mắt lá
Tiếng cười lan trên mặt ao

Dấn thân vào làng nghệ sĩ
Dốc bầu cùng chia đắng cay
Nâng chén hẹn nhau nghiệp lớn
Hiến đời cho tác phẩm hay. /


Thứ Năm, 4 tháng 6, 2015

Trăng khuyết



Thủa ấy trăng tròn lắm
Đột nhiên anh đi đâu
Thời gian không biết nói 
tôi ngồi đong nỗi sầu

Hôm nay người trở lại
Nói rằng: Luôn yêu tôi
Từ cái ngày xưa ấy
Chẳng lúc nào vơi nguôi

Sợ nói ra ngày ấy
Nỡ chối từ tủi thân 
Nên cố đành kìm nén
 Còn được là bạn thân

Biết lời từ gan ruột 
Chân tay như rụng rời
Ngực trào dâng tắc ngẹn
Cơn giận bùng réo sôi

Anh thật thà nhút nhát
Tôi chịu oan nỗi đau
Bây giờ trăng đã khuyết
Ta có còn trong nhau?




.

My Howrse Banner